Hôm sau vào ngày nghỉ An Cửu Dị qua nhà đón Hứa Ninh, vừa hay Châu Tinh Duật cũng đứng dưới nhà đợi cô. Hứa Ninh khi này cũng từ trong đi ra. Trên đường đi bị kẹp giữa hai người con trai, cô cười tươi nhưng đầy ngượng ngùng định lên tiếng thì bị Châu Tinh Duật kéo sang bên cạnh.
"Đàn anh để con gái đứng giữa không hay phải không?".Châu Tinh Duật bịa đại một lí do, An Cửa Dị cười mỉm, khống chế cảm xúc gật gật đầu. Hứa Ninh được kéo sang một bên nên biết thân biết phận im lặng, chỉ cần không rơi vào bầu không khí của bọn họ là được.
Lúc lên taxi, An Cửu Dị định ngồi ghế sau với Hứa Ninh thì bị Châu Tinh Duật ngăn cản. "Đàn anh, chẳng phải anh nên ngồi ghế phụ để chỉ đường sao? ". An Cửu Dị vẫn kìm nén lại cảm xúc lên tiếng:"Phải"
Đến nơi họ đưa vé cho bảo vệ sau đó đi vào. Hứa Ninh thì đi trước để lại hai người con trai đang đi kè nhau không rời. Dạo một vòng cuối cùng cô dừng lại trước một bức tranh. Đây chẳng phải là bóng lưng của cô và Châu Tinh Duật dưới hàng cây sơn trà sao?.
"Bức tranh rất đẹp phải không? Tôi bắt gặp cảnh này khi đang lấy cảm hứng từ hẻm sơn trà, làm tôi nhớ lại thời mình còn trẻ, thanh xuân đúng là qua nhanh thật ". Thấy Hứa Ninh chăm chú vào bức tranh của mình, Vương Hầu tiến lên kể chuyện.
"Rất đẹp ạ ". Hứa Ninh mỉm cười nhìn bức tranh, cảm giác thế giới đó chỉ có hai người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-gio-mua-ha/2754917/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.