Hứa Ninh đã thật sự chết lặng, chuyện bà không cho cô kết hôn cùng anh đã đành, lại còn kêu Hứa Ninh bỏ đi con của mình, chẳng buồn lên tiếng trực tiếp cúp máy.
Mắt theo thói quen liếc về phía tủ gỗ cạnh giường, phải rồi Châu Tinh Duật không có để thuốc lá ở nhà. Cô khẽ xoay người trùm chăn lên đến miệng, chỉ thấy phần nệm phía sau lún sâu xuống, phần eo bị ôm nhẹ. Ngoài trời mưa tí tách có chút ồn ào phá tan bầu không khí trầm lặng trong đêm.
"Mau ngủ đi, có thai thức khuya không tốt ".Giọng nói trầm thấp của anh làm tim cô như ngảy khỏi lồng ngực, anh biết cô đang thức. Hứa Ninh cả người căng thẳng, cưỡng ép bản thân mới có thể chìm vào giấc ngủ.
....
Sáng hôm sau Châu Tinh Duật không đánh thức cô, anh cũng nghĩ sẽ cho cô ở nhà luôn. Hứa Ninh thức dậy đã là 9 giờ, vệ sinh cá nhân xong thì ra khỏi phòng. "Anh sao không gọi em? ".Cô nhẹ giọng, hầu như giọng tự nhiên của cô luôn thế, rất êm tai lại không giả tạo.
"Đồ ăn sáng ở trong bếp, anh giúp em hâm nóng nhé? ". Chuyển đề tài cũng nhanh thật." Em vẫn có thể đi làm, hơn nữa đến lúc cần nghỉ liền sẽ tự giác ở nhà ".
Động tác cầm điếu thuốc của anh dừng lại, cuối cùng dí mạnh đầu thuốc xuống gạt tàn, chậm rãi đi về phía cô. " Đợi anh rửa tay gác kiếm, sẽ tổ chức cho em một hôn lễ ".
Giọng anh trầm thấp làm cô có chút mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-gio-mua-ha/2754792/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.