Hôm nay là ngày nghỉ, Khương Ninh hiếm khi được ngủ đẫy giấc, lúc tỉnh dậy đã gần 10 giờ. Rời giường rửa mặt xong xuống lầu, thấy Trần Lệ Trân đang quét dọn ở dưới, bà ta nhìn lướt cô một cái, bảo: “Ngủ muộn vậy? Cơm trong bếp ấy”.
“Vâng”. Khương Ninh gật đầu, lê dép đi vào trong bếp.
Sau lần ầm ĩ với Khương An, cô và Khương An chiến tranh lạnh một thời gian. Hàng ngày, cô đi sớm về trễ, số lần gặp ông ta rất ít. Cho dù ở nhà chạm mặt nhau, Khương An cũng cư xử với cô rất nhạt nhẽo. Tất nhiên cô cũng sẽ không nịnh nọt ông ta. Trần Lệ Trân vẫn còn đối tốt với cô, mặc dù không tính là thân thiện, nhưng không đến nỗi quá xa lánh, một ngày ba bữa nấu cả cơm cho cô.
Lúc uống chén cháo nhỏ, Khương Ninh hỏi Trần Lệ Trân: “Tiểu Thành đâu ạ?”.
“Buổi sáng đi ra ngoài rồi, nó bảo buổi trưa sẽ về”.
“À”.
Lần trước, Khương Chí Thành thiếu chút nữa gặp chuyện không may, sau khi bị Khương Ninh mắng cho một trận, cậu dường như biết nghe lời hơn một chút. Cô đã khuyên cậu chọn một trường kỹ thuật để sau này có thể tự nuôi sống bản thân. Cậu ta không phản kháng, xin học ở một trường trong thành phố rồi trọ luôn ở trường, đến chủ nhật mới về nhà. Khương Ninh thấy cậu bắt đầu chú tâm học hành nên không để ý và quản chặt như trước nữa.
Nghỉ ngơi chốc lát, Từ Giai Tú hẹn cô ra ngoài. Vừa vặn cô có việc muốn hỏi, nên lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong/2016196/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.