14.
Sáng sớm, Văn Dương lái xe đến chợ hoa chim.
Các cửa hàng đã dần mở cửa, liên tiếp xếp ra những chậu hoa rực rỡ, loài chim khác nhau hót líu lo không ngừng.
Đây là chợ hoa chim lớn nhất Khê Châu, mấy năm trước, cứ mỗi hai ba ngày Văn Dương lại tới đây một lần.
Xưa kia, đường phố tấp nập, ngoài các cửa hàng bán hoa chim cá, còn có cửa hàng đồ cổ, quán trà, hiệu sách cũ, tiệm thuốc... kinh tế thành phố đang thịnh vượng nhưng nơi đây dần suy tàn.
Bây giờ vẫn khá đông người, phần lớn là giới trẻ nghệ sĩ đến chụp ảnh.
Nhiều chủ cửa hàng nhận ra anh, vẫy tay chào: "Mua gì đấy? Vào xem nào."
Sáng sớm khách không nhiều, Văn Dương thong dong đi từng cửa hàng. Bà Triệu Văn Linh ở nhà rảnh rỗi, anh định mua vài chậu cây để bà làm vườn cho đỡ buồn.
"Có cây gì dễ trồng không?"
"Tự trồng hay tặng người?"
"Tặng người."
Chủ cửa hàng hăng hái giới thiệu: "Tặng con gái thì hoa thiên tuế, cẩm tú cầu, phong lan, đỗ quyên nhỏ, cúc bóng bàn... đang rất hot đấy, đẹp và dễ trồng."
Văn Dương cũng không giải thích gì thêm, dù sao trong lòng bà Triệu Văn Linh, không khác gì con gái.
Anh chọn vài giống cây chịu nóng tốt, đổi sang chậu đất đẹp hơn, mua thêm phân bón, đưa địa chỉ nhờ giao tận nơi.
Văn Dương lại hỏi: "Có hoa thủy tiên không?"
"Có chứ, tất cả đều ở đây."
Văn Dương nhìn qua, hơi thất vọng, toàn màu tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-xu/3421951/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.