12.
Sở Hỉ trang điểm nhẹ, trời nắng gắt, không đi bao xa son phấn đã bị mồ hôi rửa trôi, nên hai người gọi xe thẳng đến "Hướng Dương Xử".
Sở Hỉ cúi đầu thanh toán, Diệp Tiệp đẩy cửa xuống trước.
Nhìn Sở Hỉ nhắm mắt vì chói chang, Diệp Tiệp không hiểu: "Sở Hỉ à, sao đến giờ cậu vẫn không chịu thi bằng lái?"
Cô thi được ngay khi 18 tuổi, làm việc vài năm, giờ đang định mua xe.
"Thế này nhé..." Sở Hỉ cũng không biết giải thích thế nào, "Lái xe ra đường, không chỉ chịu trách nhiệm về bản thân mình mà còn phải đảm bảo an toàn cho người khác, tớ không tự tin lắm."
"Nhưng cậu cũng không thể bỏ qua hoàn toàn chứ."
Sở Hỉ cười cười, không để ý: "Thực sự cần thiết thì sẽ thi thôi."
Diệp Tiệp ngẩng đầu nhìn cửa hàng "Hướng Dương Xử", "Úi, khá sang nha."
Tên cửa hàng được khắc trên một tấm bảng gỗ theo phong cách cổ điển, góc phải dưới có vài chữ nhỏ "Quán cà phê sách". Nhưng phong cách tổng thể không cổ xưa, mang một sự hài hòa kỳ lạ.
Vài nhân viên ở quầy đang bận rộn, cả nam và nữ, họ mặc đồng phục áo tạp dề đen của cửa hàng, ngực gắn một miếng kim loại màu vàng hình chữ nhật.
Diệp Tiệp chỉ liếc qua đã nói: "Không thấy người đó."
"Cậu chưa từng đến, làm sao cậu biết?"
"Nhìn khí chất chứ."
Diệp Tiệp ghé sát vào tai Sở Hỉ, "Cô gái tóc ngắn chắc chắn không phải; anh chàng tóc nâu, cười toe toét, trông không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-xu/3421949/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.