Ngay lúc tuột tay nó ra, tim Thiên Tỉ như ngừng đập. Mồ hôi lạnh lần nữa túa ra ướt đẫm mảng lưng. Cậu giơ chân đạp vào cây cột gần đó lấy đà để leo lên khoang nó nằm.
Ngay sau khi đứng ở cửa, Thiên Tỉ thuận lợi ôm nó vào lòng để cậu làm điểm tựa cho nó đứng vững. Rồi hướng Vương Nguyên nói lớn.
" Vương Nguyên, cậu kéo bọn tớ ra sau khi tớ đếm đến ba nhé, nhớ kĩ đây là cơ hội cuối cùng rồi."
Vương Nguyên đương nhiên nghe rõ. Tình trạng của Nguyên lúc này cũng không khác Thiên Tỉ là bao. Sớm đã căng thẳng gần chết. Cậu cũng biết rõ tầm quan trọng của lần này, bởi chiếc đu quay đã đi đến giới hạn rồi. Chỉ cần một vòng quay nữa, à không nửa vòng nữa thôi cũng đủ khiến dây giữ bị đứt.
Sốc lại tinh thần lần nữa, Vương Nguyên giơ ngón cái lên thay cho lời "tớ đã sẵn sàng."
Thiên Tỉ biết Vương Nguyên đã chuẩn bị xong rồi. Liền siết chặt vòng tay ôm nó, đếm lớn nhất có thể.
"Một...hai...BA."_ ngay sau đó, Thiên Tỉ liền đưa tay ra. Vương Nguyên cũng vậy, động thời đưa tay nắm lấy tay cậu, dốc hết sức để kéo hai người. Thiên Tỉ theo đà đạp chân, giúp Vương Nguyên có thêm lực.
Hai người lao ra ngoài, lăn mấy vòng rồi dừng lại. Khoảnh khắc đó, Thiên Tỉ vẫn không ngừng kéo nó vào lòng bảo bọc. Vương Nguyên chỉ bị choáng một chút, nhanh chóng đứng lên chạy đến chỗ nó và cậu, hỏi.
"Hai người không sao chứ?"
Thiên Tỉ lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-tran-ngap-anh-nang-tfboys/2922310/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.