Cuối cùng thấy hiệu trưởng cũng nói.
"Thầy quyết định, chứng cứ rõ ràng Hướng Dương phạm phải quy định của nhà trường sẽ bị đuổi học."
Sau khi tiếng thầy hiệu trưởng vừa dứt, cả căn phòng chìm trong im lặng. Nó chỉ cúi đầu cười, đây là bất công rồi còn gì. Cũng phải thôi một đứa không thế lực, không thân thích như nó đâu thể thay đổi được gì chứ. Bỗng nhiên, Tuấn Khải đứng dậy nhìn về phía thầy mà nói cắt ngẩng bầu không khí im lặng.
"Thưa thầy em không đồng ý, với tư cách hội trưởng hội học sinh em xin bảo đảm Hướng Dương không làm chuyện này."
Nó ngẩng đầu, bên tai vẫn còn vang lên câu nói lúc nãy. Tuấn Khải đây là đang giúp nó sao?. Thấy phản ứng của nó anh khẽ cưới, rồi tiếp tục.
"Đoạn video vẫn còn có nhiều điểm chưa hợp lí, nếu như không tra rõ thì mọi người vẫn chưa phục. Họ sẽ nói thầy thiên vị, vì vậy việc này vẫn cần thêm thời gian."
Các thầy cô xung quanh nghe xong liền gật đầu. Nó vẫn ngồi im lắng nghe, chỉ hy vọng vào lần này. Bị đuổi học cũng không sao nhưng nó nhất định phải tìm lại được sợi dây chuyền. Tú Nghiêng bắt đầu lo lắng hai tay nắm chặt vào nhau, bố mẹ cô ta cũng sốt ruột mồ hôi túa ra như nước. Thầy hiệu trưởng trầm ngâm lúc lâu giờ cũng lên tiếng.
"Em nói xem ai không phục chuyện này?"
Ông thầy nói xong liền nhìn xung quanh. Mọi người gập người xuống tránh ánh mắt của thầy hiệu trưởng. Nó thất vọng, vậy là cơ hội cuối cùng cũng đã thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-tran-ngap-anh-nang-tfboys/141462/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.