Chợp mắt được một lúc, nó chợt tỉnh giấc vì ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu xuống. Khẽ mở đôi mắt, nó đánh thức Tiểu Minh dậy. Rồi đi làm vệ sinh cá nhân, bước ra khỏi nhà vệ sinh, nó kêu Tiểu Minh mau nhanh lên rồi còn đi học. Tiểu Minh mếu máo, ngáp ngắn ngáp dài ngồi dậy, hỏi thăm nó.
" Mắt chị nhìn được rồi? Không sao chứ?"
" Chị ổn, nhìn rõ lắm."
Bước xuống tầng, nó đã thấy cậu, Tuấn Khải và Vương Nguyên đang cãi nhau vì vấn đề nấu ăn. Khẽ cười khổ trong lòng, bộ dạng của ba người lúc này thật ngốc. Nghe tiếng nó, cả ba quay ra. Tuấn Khải nói.
" Em dậy rồi à?"
"Ừ. Thôi để mình nấu cho." Nói rồi nó đến bàn ăn, đeo tạp dề và xắn tay áo lên nấu nướng. Thủ pháp rất nhanh nhẹn, món nào ra món đấy khiến ba người há hốc mồm.
Khoảng 20 phút sau, tất cả đã hoàn thành, Tiểu Minh cũng xuống phụ giúp. Ăn một miếng đầu tiên, Vương Nguyên như sắp khóc lên tiếng khen ngợi.
" Hướng Dương cậu nấu ngon quá. Hôm nào cũng được ăn như vậy thì hạnh phúc. Chả bù cho Thiên Tỉ và anh Tuấn Khải, nấu ra món nào là món đó cháy khét lẹt."
Nghe vậy cậu và Tuấn Khải cùng 'liếc mắt đưa tình' nhìn Vương Nguyên, như kiểu tí nữa về nhà cậu tự biết. Vương Nguyên cảm nhận được ánh mắt 'yêu thương' từ hai người mà mắc nghẹn, ho sặc sụa. Bữa sáng hôm nay, ai cũng được một tràng cười còn nó lần đầu tiên ăn cơm lại thấy ngon như vậy. Ăn xong tất cả cùng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-tran-ngap-anh-nang-tfboys/141454/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.