Trên con đường vắng vẻ, trời lúc này mưa tầm tã, trong màn nước trắng xóa một thân hình nhỏ nhắn, gầy yếu đang bước đi lững thững như một cái xác không hồn. Đôi môi đã tái đi vì lạnh. Làn da trắng bệch, gương mặt xanh xao vẫn còn in năm ngón tay đang sưng tấy lên. Chiếc váy màu trắng ướt đẫm nhưng không phải là tại mưa mà là máu, từ các vết thương chi chít trên người nó. Vậy mà ít ai biết được rằng cô gái này là đại tiểu thư của Châu gia _ Châu Hướng Dương chỉ vài tiếng trước.
___Mấy tiếng trước______________
"Bốp."
Tiếng kêu phát ra từ căn biệt thự lớn ở một khu nhà giàu trong thành phố (Hồ Nam-Trung Quốc). Tất cả người giúp việc đều đang nhìn nó (Hướng Dương) với ánh mắt khinh thường.
"Tao đã bảo mày rồi đừng cố gọi điện cho ông ta mà mày không nghe. Vậy thì đừng có trách tao."
Liên tiếp năm cái roi giáng xuống người nó, từng vết thương cũ lẫn mới đều đang chảy máu. Đau đến thấu xương nhưng Hướng Dương vẫn không khóc. Nó không muốn cho ai nhìn thấy cái dáng vẻ yếu đuối của mình.
"Mày cứ chịu đựng đi, tao không tin hôm nay không làm cho mày phải ngoan ngoãn, con ranh."
Lại mấy phát roi nữa được quất vào người nó. Nhưng vẫn như trước nó không kêu lên một tiếng.
Bỗng tiếng cửa bật mở, cha của nó đang bước vào. Giống một con cá lâu ngày gặp nước nó mừng rỡ vì bà ta nhất định sẽ phải hứng chịu cơn giận của cha. Vậy mà mọi chuyện đã đi ngược lại với tưởng tượng. Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-tran-ngap-anh-nang-tfboys/141449/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.