Chương trước
Chương sau
12.

“Anh biết người đứng sau Triệu Quân là ai, đúng không?”Từ Thiếu Tân quan sát hắn.

Tống Minh Châu cảnh giác nhìn hai chúng tôi một cái, không nói gì.

“Trịnh gia? "Từ Thiếu Tân nhíu mày, tuy là nghi vấn nhưng giọng nói lại rất chắc chắn.

Tôi gần như phản ứng ngay lập tức.

Bởi vì trong nhận thức của tôi, Trịnh gia cực kỳ có quyền thế, chính là Trịnh lão trong miệng mọi người.

Mà sở dĩ tôi có thể hiểu rõ ông ấy, bởi vì vừa vặn ba tôi chính là tài xế của Trịnh lão.



Tống Minh Châu đổ rất nhiều mồ hôi lạnh, lúc ấy tôi không để ý, còn tưởng rằng đó chỉ là do nguyên nhân tâm lý.

Hắn vẫn mím chặt môi không nói lời nào.

Từ Thiếu Tân cũng không thèm để ý, tùy ý cười cười.

“Khẩn trương cái gì?”

Tống Minh Châu đẩy ghế ra đứng dậy:"Không có chuyện gì quan trọng thì tôi đi trước!"

Từ Thiếu Tân vẫn thản nhiên nói: "Cậu căng thẳng là vì cậu biết, Trịnh lão căn bản không có liên quan gì với Triệu Quân.”

Tống Minh Châu trong nháy mắt cứng đờ, không thể tin nhìn chằm chằm Từ Thiếu Tân.

13.

Thật ra người có quan hệ với Trịnh lão chính là Từ Thiếu Tân.

Ít người biết chính là, mẹ của Từ Thiếu Tân là cháu gái của Trịnh lão.

Ông Từ vì chứng minh năng lực của mình, cũng không tuyên bố với bên ngoài quan hệ với Trịnh lão.

Cho nên, không ai biết hai nhà có quan hệ.

Ngày hôm qua, Từ Thiếu Tân đã đi tìm Trịnh lão chứng thực, địa vị của Triệu Quân đã khó giữ được.

Tống Minh Châu không còn đường lui, thành thật khai báo mọi chuyện.

14.

Triệu Quân chỉ trong một năm từ một nhà giàu mới nổi bình thường, địa vị tăng lên rất nhanh chính là dựa vào danh tiếng Trịnh lão.

Nhưng Trịnh lão đối với Triệu Quân, cũng chỉ giới hạn là nghe qua cái tên này mà thôi.

Không thể không nói, Triệu Quân ở phương diện này rất thông minh.

Tuy rằng bản thân nịnh bợ không được Trịnh lão, nhưng hắn khiến trong mắt người ngoài, hắn có quan hệ rất thân thiết với Trịnh lão.

Sau khi mua chuộc bảo mẫu của Trịnh lão, hắn biết được Trịnh lão mới mua đồ cổ gì.

Lại nhân lúc khi bàn chuyện làm ăn với thành viên hội đồng quản trị của công ty khác, trong lúc lơ đãng nhắc tới, gần đây mình nhận một món đồ cổ định tặng cho người khác.

Cố ý không nói rõ ràng, không để lại nhược điểm cho bất cứ kẻ nào.

Tiếp theo người nghe qua lại biết được, Trịnh lão gần đây thật sự sưu tầm đồ cổ mới liền nghĩ đến là do Triệu Quân tặng.

Phải biết rằng Trịnh lão nổi danh không nhận quà của bất cứ ai.

Thêm vào đó, trên cơ bản sẽ không có người ngu ngốc đi hỏi thẳng:"Đây có phải là Triệu Quân đưa ngài hay không?"

Loại lời nói khiến Trịnh lão không xuống đài được này, mới khiến Triệu Quân có cơ hội lợi dụng.

Nói trắng ra Triệu Quân chính là cầu phú quý trong hiểm nguy.

Dựa vào danh tiếng của Trịnh lão phô trương thanh thế, cáo mượn oai hùm giành được mấy hạng mục lớn.

Lúc hắn đang điên cuồng thăng tiến kỳ trung, bí mật này bị ba tôi phát hiện
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.