Nhật lúc nãy vội bỏ đi mà quên mất mình đi cùng xe với Minh, nãy giờ cậu cũng chẳng đi đâu cả, cậu đang ngồi ngoài Vạn Hạnh. Tiếng điện thoại cậu lại lần nữa vang lên, nó đã reo nãy liên tục nãy giờ rồi.
“Mày muốn cái gì nữa?”
Nhật bực tức không muốn nghe nhưng điện thoại cứ tắt rồi lại reo lên cậu bất lực bắt máy, nếu cậu ta muốn cãi nhau thì cậu sẵn sàng, thế nhưng cổ họng cậu bỗng cứng lại. Không một lời mắng chửi, không một lời trách móc, Nhật cứ nghĩ cậu ta sẽ cãi tiếp, thế nhưng câu đầu tiên cậu ta nói là xin lỗi.
[Tao xin lỗi, tao hơi nặng lời, mày đang ở đâu vậy?]
“Tao…đang ngồi ở ngoài Vạn Hạnh, khúc đường chính…mày ra đi tao ngồi đợi.”
Nhật nhanh chóng cúp máy, thở dài nhìn điện thoại, đây đâu phải lần dầu tiên cậu nhìn thấy Minh gay gắt với người đồng tính, trước đây Minh đã vốn ghét bỏ họ nó sẽ không ngần ngại mà chửi bới hay dùng đến bạo lực.
Khoảng 2 năm trước đổ lại, Minh nó dần giữ được bình tĩnh trước bạn bè là người đồng tính, không gây gỗ, bạo lực, cậu cứ nghĩ nó đã thay đổi. Cho đến mùa hè vừa rồi cũng có một người lạ đến tiếp cận cậu, Minh nó cũng nổi nóng lên, như ngày hôm nay vậy và cả hai cũng cãi nhau và rồi nó là người đi xin lỗi cậu.
“Nhật, mày đây rồi.”_Nhật ngước nhìn khuôn mặt vui mừng của Minh, và cả tầng mồ hôi hơi vươn trên vầng trán, nó lo lắng cho mình vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-don-nang/2917995/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.