Ngày 11/12/2018, Tiếng trống giờ ra về vang Lên trong cái nắng trưa ấm áp của tháng 12,...
Tiếng ồn ào náo nhiệt của các cô cậu học sinh bao trùm lấy ngôi trường. Ở một tiệm cơm gần trường, Nhật nay đi ăn trưa cùng Minh và My. Ban đầu cậu từ chối nhưng Minh nó cứ mè nheo với cậu, Nhật bất lực đồng ý. Chả hiểu nổi nó mà.
“Nhật, cải chua nè ăn đi, tao không ăn được.”_Nhật nghe Minh gọi liền ngước lên nhìn, nó đang chuyển một muỗng cải chua qua cho cậu.
“Anh Minh không ăn được cải chua sao?”_My tò mò hỏi.
“Không phải không ăn được, chỉ là không thích cái mùi vị của nó.”
“Ờm, thằng này kén ăn lắm, như trẻ con.” _Nhật hí hửng nói xấu Minh, nó chẳng mấy bận tâm mà sới cơm, cũng tiện tay bỏ thêm một phần đồ chua qua đĩa của Nhật.
“Gì đây? Mày không ăn à?”
“Mày mới hết bệnh mà ăn nhiều vào cho có sức mà học.”
“Đúng rồi, anh Nhật mới bị bệnh nhỉ? Anh không sao chứ?”
“À, chỉ thiếu ngủ thôi, thằng Minh làm quá ấy.”_Nhật vui vẻ giải thích cho My để cô bé không lo lắng, cậu không để
ý Minh lại lấy thêm rau bỏ qua cho mình.
“Minh, đừng để nữa, biết là mày lo nhưng tao ăn không hết đống này đâu.”
“Ai nói tao lo cho mày? Ăn nhiều vào để có sức mà kèm tao học.”
“Cái thằng trời đánh này!”_My nhìn cả hai mà bật cười, khiến Minh và Nhật ngượng nghịu quay lại việc ăn uống.
Sau buổi ăn, cả ba đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-don-nang/2917934/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.