Dương ngủ thật sâu, đến khi tỉnh lại thì đã thấy mình nằm trong một căn phòng xa lạ. Dụi dụi mắt Dương nhẹ bước xuống lầu. Động tĩnh phát ra từ bếp thu hút ánh mắt của cô, Gia Minh đang mặc tạm dề màu xám đứng nấu món gì đó.
Bóng lưng cao lớn đối diện mang lại cảm giác vừa ấm áp vừa an tâm. khiến cô nhất thời ngây ngẩn một lúc mới điều chỉnh lại trạng thái.
- Thật xin lỗi! Sao anh không gọi em dậy. Ngượng chết mất!
Dạo này là gần chuyển đông, cô lại phải uống thuốc đều đặn để duy trì sức khoẻ. Chắc cũng vì vậy mà cô ngủ nhiều hơn.
Ôi mẹ ơi! Lần đầu đến nhà người khác chơi mà lại ngủ quên, ngại quá đi mất. Muốn mời người ta ăn một bữa cảm ơn nhưng rốt cục lại để Gia Minh làm cả lại còn mất công bế mình lên phòng nữa chứ.
A a a, con nhỏ điên này, thiệt tình. Ngủ gì như chết vậy chứ, di chuyển mạnh vậy mà vẫn không tỉnh. Gia Minh sớm nghe được tiếng chân của cô, khuôn mặt nghiêng lại nhìn Dương hơi mỉm cười.
- Không sao, thấy em mệt quá nên không nỡ đánh thức em dậy!
- Ha hả.
Dương thật sự cười không nổi luôn rồi. Bây giờ cũng hơn 9 giờ đêm rồi, ài!
- Cũng sắp được rồi, đợi anh một lát.
Nói rồi anh đẩy nhanh tốc độ xào rau một cách thuần thục. Đôi chân nhỏ lê dép tiến đến bên Gia Minh. "Òa!" Nấu nhanh như vậy, lại đẹp mắt nữa chứ, cô chỉ ngủ một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-ben-mat-trang/2947318/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.