Vì không muốn bố mẹ biết chuyện cô liền thuê khách sạn ở. Tối hôm nay Gia Minh sẽ cùng cô tham gia từ thiện, cô cố ý bỏ ra cả buổi chiều làm tóc, make up. Lễ phục đã được Gia Minh gửi đến từ hôm qua.
Thấy cô đến liền theo thói quen đưa tay lên xoa đầu cô. Dương bình thường đều mặc anh loạn nhưng hôm nay khác, tóc cô tạo mẫu cả tiếng đồng hồ nào thể để anh tùy hứng phá. Cô cúi đầu vòng lui đằng sau, tay Gia Minh cứ như vậy dừng ở giữa khoảng không.
- Anh đừng loạn, tóc em làm rất lâu đấy nhé!
Gia Minh hơi sững người rồi lại phì cười:
- Vâng vâng, không loạn.
Nói rồi anh đưa tay ra hiệu mời cô lên xe. Dương bảo vệ mái tóc thành công, vui vẻ vào xe ngồi. Tâm trạng mấy hôm nay khá tốt, trên đường đi cô vừa lướt điện thoại vừa ngâm nga hát mãi không thôi.
Gia Minh rất hưởng thụ cảm giác bình yên này. Mỗi lần dừng đèn đỏ đều tập trung tranh thủ nhìn cô một tí. Ánh mắt anh quá đỗi nóng bỏng, khiến cho Dương cũng cảm thấy hơi ngượng.
- Anh lái xe đi, ngó nghiêng như vậy không an toàn.
- Anh không ngó nghiêng, anh nhìn em.
- Em... em thì có gì đáng nhìn chứ.
- Em đẹp!
Gia Minh thoải mái đáp từng câu hỏi của cô, ngược lại khiến Dương càng thêm ngượng ngùng. Dương thật sự muốn phát điên mất, cô cảm giác như mấy hôm nay Gia Minh rất lạ. Nói ra câu nào cũng thấy đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-ben-mat-trang/2947300/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.