“Hôm nay Tam Mộc hẹn nàng đánh mã cầu chính là vì chuyện này? Lẽ nào trong mắt đệ ấy, trẫm là người hẹp hòi như thế, không cho muội muội gả đi xa sao?” Huyên Cảnh Thần vờ cau mày, biểu cảm không vui. 
Chung Ly Sóc mỉm cười đỡ mái tóc nàng, lại cúi người hôn lên trán, nói: “Được rồi, chẳng phải tại Tam Mộc lo lắng quá thôi sao, thế nên mới để ta đến thăm dò ý định của nàng.” 
“Nếu thế thì hai người họ cứ thành thân trễ một chút đi.” 
Chung Ly Sóc vui vẻ nói: “Rồi, rồi, rồi, vậy đợi thêm vài năm nữa. Tóm lại, đại cô nương nhà chúng ta không gấp gả đi.” 
Huyên Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn người đối diện. Mái tóc đen ướt đẫm xõa trên bờ vai Chung Ly Sóc, tôn lên cho gương mặt xuất sắc kia càng xinh đẹp bội phần. Nàng nhìn chăm chú vào Chung Ly Sóc, rồi bỗng nhiên vươn tay, ngẩng đầu hôn lên bờ môi người nọ. 
Chung Ly Sóc vịn lên đầu vai Huyên Cảnh Thần, cúi đầu ngậm lấy cánh môi, khiến nụ hôn này càng trở nên sâu sắc. Nước suối chảy róc rách, tiếng ngâm nga rất khẽ bật ra giữa môi răng giao hòa. 
Huyên Cảnh Thần quấn lấy đầu lưỡi Chung Ly Sóc, một tay siết chặt vòng eo, hơi dùng sức. Ào một tiếng, ôm người ngã vào ao suối. 
Nước ao vung vẩy, Chung Ly Sóc nghe thấy nữ tử bên dưới thân mình phát ra một tiếng cười nhẹ: “Điện hạ…” 
Tiếng cười ấy vô cùng êm tai. Chung Ly Sóc suýt chút nữa đã bị nước ao làm sặc vội ôm lấy người nọ trồi lên mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dong-luu/1645437/quyen-2-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.