Tình hình chiến sự tại tiền tuyến căng thẳng, quần thần trong triều lại rục rịch manh động. Chung Ly Sóc chỉ ổn định thế lực trong triều thôi mà đã tiêu hao hơn nửa tinh lực. Cũng chính vì lẽ đó mà sau khi vào hạ, thân thể vốn dĩ đã yếu ớt của nàng lại ngày càng trở nên lụn bại.
Hiện tại trong triều phải lấy Bắc phạt làm đầu, nếu nàng ngã bệnh lần nữa, triều thần nhất định sẽ làm dấy lên một phen sóng dữ, từ đó ảnh hưởng đến tiền tuyến. Chung Ly Sóc chỉ đành gắng gượng với cơ thể ốm yếu, khắp nơi cẩn trọng, đổi hết những người gần mình thành Giám Thiên Ty trung thành tuyệt đối.
Nhưng từ sau lần thổ huyết đầu tiên, Chung Ly Sóc đã ngày càng hữu tâm vô lực. Mãi đến khi ngất xỉu trong ngự thư phòng vì đau đầu, y công Trang Tử Lễ cật lực ngăn cản, hôm sau nàng mới không tiếp tục thượng triều.
“Cô… còn gắng gượng được bao lâu nữa?” Giữa hè tươi đẹp, Chung Ly Sóc quấn áo khoác dày nặng, ngồi trên giường, cúi đầu nhìn y công trung niên đang quỳ bên giường, cười khổ hỏi.
“Bệ hạ, sau khi lật hết những điển tịch y học ở Hoằng Văn Quán và so sánh các loại bệnh, ta đoán bệ hạ hẳn đã trúng cổ. Việc cần làm trước mắt là phải sai người đến Nam Cương tìm thuốc, đồng thời nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, không nên quá bận tâm quốc sự nữa.” Trang Tử Lễ ngẩng đầu nhìn đế vương sắc mặt trắng bệch, đau xót nói.
“Cô chỉ hỏi ngươi, cô còn gắng gượng được bao lâu.” Chung Ly Sóc hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dong-luu/1645434/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.