Hoàng đế điên rồi. 
Ngày ấy, tranh chấp với Thái tử xong, Hoàng đế đã vì bệnh của thần kinh* mà nằm liệt giường, giao hết quốc sự lại cho Thái tử. Chiều tối mỗi ngày, Hoàng đế đều sẽ triệu Thái tử đến Thần Cung u ám, nói những lời gần như là giống hệt nhau. 
*Nguyên văn não tật. Quý dị hiểu là não có bệnh đi. Chuyên khoa thì thuộc thần kinh mà để bệnh thần kinh thì nghe cứ như đang chửi... 
Hoàng đế không ngừng kể về tình cảm trái luân thường của mình dành cho muội muội Chung Ly Yên, không ngừng cường điệu nỗi căm ghét đối với Thái tử, và cả sự thù hận với Dương Hoàng phu. 
Vì tình yêu trái luân thường, Hoàng đế đã giam cầm mẹ ruột Thái tử, còn diệt cả phụ tộc của nàng. 
Thái tử cũng không bận tâm đến những lời ấy, chỉ ngày càng âm u. 
Hoàng đế điên rồi. 
Khi xem Thái tử như mẫu thân Chung Ly Yên thì sẽ dịu dàng hết mực. Đến khi nhận ra Thái tử lại lộ vẻ mặt hung tợn, ác nghiệt. Nhưng dẫu thế, vào những lúc phát bệnh, Hoàng đế cũng chưa từng tổn thương đến Thái tử mảy may. 
Cấm cung dần bị lấp đầy bởi người của Thái tử, chỉ chờ ngày nào đó ra lệnh một tiếng là có thể chấm dứt hết thảy những sự hỗn loạn này. 
Đêm, Đại Ty Mệnh Thanh Lam nhìn trời sao, phát hiện tinh quang tử vi vốn thuộc về Hoàng đế chẳng biết tự khi nào đã dần ảm đạm, chuyển sang một người khác. Vầng sáng ấy bao lấy vì sao thuộc về Thái tử, khiến ngôi sao vốn dĩ lập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dong-luu/1645431/quyen-2-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.