HƯỚNG ĐÔNG LƯU - CHƯƠNG 77
Tác giả: Giang Nhất Thủy
Edit: Alex
_____________
Đêm đã khuya, một chiếc đèn treo trước xe ngựa phá tan bóng tối nặng nề, xuyên qua hẻm vắng, thẳng hướng hoàng cung.
Trong xe ngựa lắc lư, Chung Ly Sóc ngồi quỳ bên cạnh Huyên Cảnh Thần, nương ánh đèn dầu mà nhìn gương mặt xinh đẹp của người nọ, quan tâm hỏi: “Sao bệ hạ lại đích thân đến đây? Dạo này nhiều việc, lại bôn ba, hẳn nên ở lại trong cung nghỉ ngơi cho tốt.”
Nàng nhìn Huyên Cảnh Thần, ánh mắt ôn hòa. Hoàng hậu đến đón nàng hồi cung, nàng đương nhiên vô cùng vui sướng, chỉ là lặn lội như thế lại không phải điều nàng muốn thấy.
Huyên Cảnh Thần mỉm cười, ánh mắt đảo qua đạo bào xanh lá trên người Chung Ly Sóc, lại chậm rãi ngẩng đầu, nhìn gương mặt thoáng vẻ non nớt của người trước mắt, ánh nhìn dịu dàng. Nàng vươn một bàn tay, khẽ đặt lên tà áo bên trái của Chung Ly Sóc. Đầu ngón tay vuốt ve lớp vải dệt mềm mại, thở dài nói: “Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm*.”
*Xanh xanh tà áo, đau đáu lòng ta. Hai câu trong bài Tử Khâm, Kinh Thi.
Huyên Cảnh Thần chưa bao giờ biết hóa ra tình ý của một người lại dài lâu đến thế. Nàng chưa từng muốn gặp ai mãnh liệt như vậy, cho dù là sau khi Chung Ly Sóc đi. Giờ nàng mới ngộ ra, ấy là do trước kia chưa từng thật sự có được, cũng biết mình không bao giờ có thể gặp lại.
Giờ mất đi rồi được tìm lại, mới nếm trải dư vị tương tư.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dong-luu/1645416/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.