Hy chỉ lặng yên không nói gì vì cô cũng đang khóc những giọt nước mắt giận hờn tuông trào khiến cô không muốn đáp trả lại. Cô gạt Ánh Dương sang một bên rồi bỏ đi, Hương và Minh lo lắng đi theo. Hương đang an ủi Hy.
" Cậu tha thứ cho cô ấy một lần thôi, dù sao người cũng đã mất rồi giận hờn còn có ích gì chứ?"
Hy tức giận quát lớn.
" Cậu thì biết gì về chúng tôi mà nói như thế hả? Cậu chưa từng bị người bạn thân nhất lừa gạt hay che giấu bí mật lớn như vậy làm sao cậu hiểu được cảm xúc của tôi bây giờ như thế nào?"
" Tôi hiểu chứ, tôi hiểu hơn ai hết cái cảm giác tức tối khi bị che giấu một thứ gì đó nhưng..."
Lời đã sắp ra tới miệng nhưng cô chợt nghĩ đến, Hy cũng như cô cũng oán trách Minh vì đã giấu cô nhiều chuyện đấy thôi, cô cảm thấy bản thân chả có mặt mũi nào để đi khuyên ngăn người khác bởi chính cô cũng chả khuyên nỗi bản thân mình.
Hai người ngồi xuống dựa vào nhau mà khóc.
" Tớ chả có tư cách gì để đi khuyên ngăn cậu hết vì khi Minh che giấu việc mẹ tớ và ba cậu ấy ngoại tình tớ cũng như cậu. Chúng ta thật đáng thương nhỉ?"
" Ích ra là còn có cậu"
Minh bên này cũng trấn an Ánh Dương đủ điều, nhưng cô vẫn không thể nào nguôi được cơn đau thương.
Đám tang diễn ra mọi người dường như điều có mặt, Hương, Minh, Lan Anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-den-tam/2772526/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.