Vào mấy dịp lễ tết, xe cộ trên đường chật như nêm cối, người đến kẻ đi mất cả tiếng vẫn chưa nhích được một mét. Người trên xe liên tục nhìn giờ, lại nhìn dòng xe dài dằng dặc như một con rồng to lớn không thấy đầu cũng không thấy đuôi, sốt ruột không thôi.
Mục Song Ngư ngồi trên xe buýt, vỗ về Mục Thiên Xứng đã mệt mỏi ngủ say trong lòng anh. Hôm nay 25 âm lịch, anh quyết định nghỉ một ngày cùng em trai về thăm mộ.
Không khí tết len lỏi từng ngõ ngách, ngoài đường đều trang trí rực rỡ. Nào là đèn lồng đỏ, dây đèn led đủ màu sắc quấn trên từng cây xanh bên đường, đâu đâu cũng thấy cành đào cây quất, và các loại hoa tươi được bày bán.
Xe lại chạy rì rì, trên xe ngoài tiếng than thở của tài xế và người phụ lái thì mọi người đều giữ im lặng, hoặc là ngủ say hoặc là ôm suy nghĩ của riêng mình.
Mục Thiên Xứng hơi cựa quậy, Mục Song Ngư khẽ khàng nâng tay lên để cậu nhóc thoải mái hơn. Suy nghĩ đặt lên người em trai, Mục Song Ngư đau lòng hôn lên tóc cậu nhóc.
Anh nghĩ mình may mắn hơn em trai một chút, vì thời gian anh được ở bên bố mẹ lâu hơn, được cảm nhận tình thương của bố mẹ nhiều hơn. Mà đứa em trai hiểu chuyện này, khi bắt đầu học được cách cảm nhận, đã phải chứng kiến nỗi ám ảnh kinh khủng trong đời.
Anh không biết thế nào mới gọi là một người anh tốt, anh chỉ muốn làm mọi thứ để đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-den-anh-mat-troi/2534830/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.