Mấy hôm trước nhìn Đới Bạch Dương dọn đồ đi, Mục Thiên Xứng đã khóc sưng hết cả mắt. Đới Bạch Dương phải hứa rất nhiều điều kiện với cậu nhóc, Mục Thiên Xứng mới chịu nín.
Kết quả một người anh mà cậu nhóc vô cùng quý vừa rời đi không lâu, hôm nay anh lớn của cậu nhóc cũng chuẩn bị đồ đi sang thành phố khác học tập.
Mục Thiên Xứng sụt sịt được Mục Song Ngư bế trong lòng, mắt mũi đỏ cả lên vì khóc. Hoàng Song Tử đi qua lau nước mắt cho cậu nhóc: “Anh sẽ thường xuyên liên lạc với hai anh em, cũng sẽ quay lại đây mà.”
Mục Thiên Xứng giơ tay lau nước mắt: “Anh hứa đi.”
Hoàng Song Tử gật đầu: “Anh hứa!”
Mục Thiên Xứng có vẻ không yên tâm lắm, bàn tay nhỏ nhắn nắm bốn ngón tay của Hoàng Song Tử, giọng điệu có hơi bướng bỉnh.
“Thôi, anh thề đi em mới tin.”
“Thiên Xứng, hư!”
Mục Song Ngư nhéo má cậu nhóc, Mục Thiên Xứng buồn bã bĩu môi. Anh bất đắc dĩ nhìn Hoàng Song Tử, cười nhẹ bảo: “Đi sớm đi.”
Hoàng Song Tử muốn nói gì đó, nhưng cổ họng như bị nghẹn, không biết nên nói gì. Những ngày trước anh đã nói hết những gì muốn nói, chẳng qua không biết Mục Song Ngư có chịu tin không.
Anh gật đầu, kéo vali xuống tầng, Dương Bảo Bình và người yêu của anh đang đợi anh ấy dưới tầng. Mục Song Ngư không đi theo, Mục Thiên Xứng trèo xuống đi ra ngoài ban công, cẩn thậm nhìn xuống.
Bên dưới, Dương Bảo Bình ném chìa khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-den-anh-mat-troi/2534822/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.