Trời bỗng dưng đổ trận mưa lớn, những hạt mưa nặng đập xối xả xuống muôn vật, những vũng nước lớn trên mặt đất nổi từng hạt bong bóng. Xung quanh tối sầm như ban đêm, mưa trắng xóa không thấy đường.
Biện Nhân Mã kéo kín rèm cửa che khuất khung cảnh, trong phòng khách bật điện sáng trưng. Cậu nhanh chóng lấy tai nghe ra kết nối với điện thoại, cẩn thận đặt vào tai Mục Thiên Xứng để anh không nghe thấy tiếng mưa bên ngoài.
Mục Thiên Xứng vốn dĩ ngồi thẳng đột nghiêng người, chuẩn xác rơi đúng vào lòng Biện Nhân Mã, như vậy cảm thấy rất an toàn. Cậu theo thói quen ôm lấy anh, nhẹ nhàng xoa lưng vỗ về.
Biện Nhân Mã biết được chuyện trước đây của anh sau một lần nói chuyện với Mục Song Ngư. Nhiều năm trôi qua rồi, ám ảnh vẫn cứ đeo bám. Trên bàn có chai rượu uống đã kha khá, lúc cậu chạy đến đây anh đã uống được mấy ly rồi.
Mục Thiên Xứng ngà ngà say ngẩng đầu nhìn cậu, Biện Nhân Mã cúi xuống nhìn anh.
“Mã, tôi…”
“Hửm?”
Mục Thiên Xứng chỉnh tư thế, tỏ ra đáng thương mà yêu cầu: “Cậu hôn tôi được không?”
“…”
H… H… hôn…?
Mục Thiên Xứng nhìn Biện Nhân Mã hóa đá bên cạnh, bĩu môi, nằm co người trên ghế sofa. Không thì cố đi ngủ cũng được, biết đâu tỉnh dậy trời sẽ tạnh.
“Xứng? Xứng?”
Biện Nhân Mã vội vàng kéo anh dậy, Mục Thiên Xứng ấm ức giận dỗi nhìn cậu, từ ánh mắt có thể nhìn ra anh đang gào thét trong câm lặng: không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-den-anh-mat-troi/2534809/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.