“Mượn tiền? Đúng là mặt dày.”
Mục Song Ngư nghe em trai kể lại chuyện lúc trưa, cười khẩy một tiếng. Mục Song Ngư anh chỉ tốt với những người tốt với mình, những năm tháng xưa bị đối xử bất công anh chưa từng quên một chuyện nhỏ đâu. Mở miệng nhắc đến gia đình, không biết là ai không coi hai anh em họ là người một nhà trước.
Muốn mượn tiền, cách tốt nhất là nằm mơ!
Mục Thiên Xứng cười nhẹ, biết ngay anh hai sẽ có thái độ này. Anh cầm túi quà đã chuẩn bị từ trước lên, sắp sửa đi đến nhà Biện Nhân Mã: “Em nói lại cho anh hay thôi, em phải đi đây.”
Mục Song Ngư đánh giá đứa em đẹp trai ăn mặc chỉnh trang lần nữa, cuối cùng vẫy tay bảo anh mau đi đi. Biện Nhân Mã đang ở dưới đợi, đừng để cậu đợi quá lâu.
Hoàng Song Tử nhìn bóng lưng của em rể, mỉm cười xoa lưng Mục Song Ngư vẫn đang tức tối về chuyện em họ đến mượn tiền, bèn tìm chuyện thay đổi sự chú ý của anh.
“Em nói thằng bé có làm được không?”
Mục Song Ngư lại thật sự vứt chuyện kia ra sau đầu, nghiêm túc ngẫm nghĩ vấn đề này.
“Có lẽ không thành vấn đề, chuyện giữa nó và Nhân Mã, ừm… là được hai bên chấp thuận.”
Hoàng Song Tử mỉm cười vòng tay qua eo Mục Song Ngư, nghiêng đầu hôn nhẹ lên bên trán anh. Sau đó anh ấy cẩn thận nâng tay phải trước đó bị bỏng của anh lên, cẩn thận xem xét.
Vết thương được chữa trị cẩn thận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-den-anh-mat-troi/2534800/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.