"Hôm qua cô có nghe bảo vệ báo lại là trường mình có hai bạn học sinh một nam một nữ ở lại muộn trong trường khi đã tắt đèn. Trùng hợp sao lúc kiểm tra chỉ có mỗi lớp mình chưa khóa cửa."
Tôi như ngừng thở khi nghe câu nói ấy của cô Huyền, mồ hôi lạnh liên lục tuôn. Cố nhắm mắt rồi tự trấn an bản thân.
"Mặc dù trường mình không quá khắt khe về mặt yêu đương. Nhưng cô hy vọng các em có thể nhận thức rõ được hành vi của mình. Biết được bản thân đang ở độ tuổi nào và nên làm những gì... Còn sự việc tối qua, cô mong là bạn nào ở lại buổi tối đó có thể gặp riêng cô và giải thích tại sao lại ở lại muộn như vậy."
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh nhưng khuôn mặt lại đơ cứng từ lúc nào. Mãi đến khi một cơn gió nhẹ thổi vào tai, kèm theo đó là nụ cười trêu chọc mới khiến tôi hoàn hồn trở lại.
"Sợ rồi à?"
Tôi cau mày nhìn người con trai đang tươi cười bên cạnh. Sao thằng này có thể điềm tĩnh và thản nhiên đến vậy nhỉ.
Tôi thừa nhận là ban đầu tiếp cận Thế Bảo cũng chỉ vì vẻ ngoài đẹp trai cùng tính cách trầm lặng của nó.
Nhưng khi càng trở nên thân thiết thì tôi mới phát hiện ra là cái thằng chó này nó vừa trẻ con lại còn cực kì vô tri nữa... Đương nhiên sự hứng thú đã bị sụt giảm đáng kể... Mà thay vào đó, Bảo lại làm cho tôi sinh ra cái cảm giác như nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567904/chuong-23.html