Hương hơi mím môi rồi cụp mắt xuống, chắc con bé cũng chưa hề nghĩ đến vấn đề này.
Tôi biết chắc là dù cho chúng tôi có ngồi chọi mắt với nhau trong bao lâu nữa thì cũng sẽ chẳng giải quyết được vấn đề gì, nên đành lảng sang chuyện khác.
"Này! Quà 20/10 của ông cụ non nhà tao cho mày đấy."
Tôi đưa cái hộp quà màu xanh cho Hương.
"Thật á!? Tao cũng có quà à?" Hương hơi ngạc nhiên rồi nở nụ cười, đưa tay nhận lấy món quà.
"Má ơi tự dưng muốn hốt Minh Khôi về làm em ruột tao quá!"
Hương khôi phục lại trạng thái vui vẻ, nhẹ nhàng mở món quà nhỏ xinh trên tay.
"Cái đm! Mày điên à! Tao đéo lấy được!"
Tôi nghe cái Hương nói vậy thì hơi cau mày rồi nghiêng đầu nhìn. Bên trong cái hộp là chiếc dây chuyền hình hoa tường vi được mạ bằng Rhodium, ở giữa bông hoa còn đính một viên Moissanite nhỏ xinh, trông cực kì bắt mắt.
"Sao lại không lấy được. Em tao tặng mày mà."
Hương hơi cau mày rồi chăm chú nhìn sợi dây chuyền.
"Nhưng mà cái này đắt vãi. Em mày lấy tiền ở đâu vậy."
Tôi nhún vai.
"Năm ngoái nó thi vượt cấp, đạt giải nhì học sinh giỏi toán cấp thành phố nên được thưởng nhiều tiền lắm. Nhìn vậy chứ giờ ẻm giàu hơn cả tao đấy."
"Nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì. Giờ mày không lấy thì nó cũng vứt đấy. Cái tính của nó mày cũng biết thừa rồi còn gì."
Hương mím môi nhìn món quà trong tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567895/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.