Tiết trời miền Trung vừa chuyển sang thu, sự nóng nực của ngày hè lại nhường chỗ cho cái nắng vàng nhè nhẹ pha chút gió heo may của mùa thu vừa tới.
Đó là thành phố nào của miền Trung thì tôi không biết, chứ ở Đà Nẵng quê tôi, mùa thu chẳng hề có dấu hiệu rõ rệt.
Có lẽ, để người ta biết mùa thu Đà Nẵng đang đến là nhờ vào những ngày giao mùa ngắn ngủi... Đó là khi những tán lá xanh đang chuyển vàng cũng trở mình thay lá. Là khi những cơn mưa bất chợt cùng tiết trời se lạnh đang dần hoà mình vào nhịp sống nhẹ nhàng của con người Đà Nẵng.
"An Thư! Đi lấy sổ đầu bài với tao đi".
Tiếng Phạm Hương vọng ra từ cửa số làm tôi tỉnh khỏi đống suy nghĩ miên man. Tôi lê cái thân uể oải bước theo nó.
Khác hẳn với sự yên tĩnh trong lớp, ngoài hành lang chật kín người, từng hàng người chen chúc nhau, cố vươn mình qua cái lan can lớp học để nhìn đi đâu đó.
"Ê mới nãy có đánh nhau "
"Đâu...Vụ gì!!"
Ôi khỏi phải nói, Phạm Ngọc Thu Hương là chúa của các drama, không có vụ nào là nó không hóng được cả. Nhưng tôi thì hoàn toàn ngược lại. Tôi chán cái kiểu đi nghe một đống câu chuyện không liên quan đến mình rồi buông lời nhận xét. Chưa kể các câu chuyện được mọi người truyền miệng có được mấy phần sự thật.
Vậy nên, không để Hương kịp hội nhập cùng mọi người, tôi nhanh nhẹn lôi con bé đi đến phòng đoàn.
"Mày đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567882/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.