Trích lời Gia Mộc: Thay vì tiến công trực tiếp, có lúc vu hồi sẽ đạt hiệu quả tốt hơn.
"Chân Chân này, lần trước thấy em nói nghỉ hè ở nhà rất chán, có muốn đến chỗ chị trông coi văn phòng giúp chị một thời gian không? Dạo này chị với Trịnh Đạc bận lắm, thật sự là chỉ hận không phân thân được, văn phòng bừa bộn như cái chuồng lợn ấy".
"Chị à, vậy thì người chị cần là nhân viên vệ sinh". Chân Chân cười hì hì nói.
"Nhân viên vệ sinh không biết nghe điện thoại, sắp xếp tài liệu giấy tờ. Hơn nữa chỗ chị có rất nhiều tài liệu về khách hàng, chị không tin được các nhân viên vệ sinh bình thường. Em đến đi, đến giúp chị. Sau khi xong việc chị tặng em một chiếc túi GUCCI chính hiệu, hàng xách tay luôn".
"Không cần túi xách đâu, chị cứ quy ra tiền cho em là được. Em cần tiền".
"Được rồi, em giúp chị một tháng, chị trả em hai ngàn tệ được không? Bao điều hòa bao hai bữa mỗi ngày?"
"OK, nhưng em không làm theo thời gian cố định được".
"Thì vốn công việc ở chỗ chị cũng có theo thời gian cố định đâu. Em đến làm nhé".
"Vâng, tám giờ sáng ngày mai chị nhé!"
Xem ra Chân Chân thật sự thiếu tiền, nếu không cô gái này tuyệt đối sẽ không chê chiếc túi xách GUCCI đáng giá hơn hai ngàn nhiều. Trước đây Chân Chân có bao giờ phải nghĩ tới những vấn đề cơm áo gạo tiền như bây giờ đâu.
Thấy Lâm Gia Mộc đang suy nghĩ miên man, Trịnh Đạc tiện tay đặt một tập tài liệu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/191881/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.