Trích lời Gia Mộc: Đã là cha là mẹ, không ai không bênh vực con mình. Bạn vĩnh viễn không được kì vọng cha mẹ đối phương đứng về phía mình.
Buổi tối ở đồn công an luôn luôn tấp nập hơn ban ngày, nào là say rượu, đánh nhau, bạo hành gia đình, trộm cắp vặt... Màn đêm buông xuống giống như khoác một tấm áo tàng hình lên thế giới này, làm cho một số người cho rằng mình muốn làm gì cũng không ai biết được.
Khi người công an họ Trương dẫn một đám đông từ bên ngoài đi vào đồn công an, trưởng đồn Vương đang trực cười hì hì đi tới vỗ vai anh ta: "Chỉ đi chứng kiến mở khóa mà sao lại dẫn bao nhiêu người về như vậy?"
Không đợi công an Trương nói chuyện, Trương Gia Kiệt đã kêu lên: "Tôi không gọi gái, tôi thật sự không gọi gái! Điền Kiều Kiều là bạn gái tôi, họ cũng biết cô ấy!"
Công an Trương nhìn hắn một cái: "Cô ta là bạn gái anh?" Anh ta chỉ chỉ Tần Du với vẻ mặt lạnh như băng đứng bên cạnh: "Vậy cô ấy là ai?"
"Cô ấy là vợ tôi... Tần Du, em không nhận ra Kiều Kiều à?"
Tần Du lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn: "Kiều kiều diễm diễm cái gì? Tôi không biết".
Trưởng đồn Vương và công an Trương trao đổi một ánh mắt, công an Trương há mồm nói không phát ra âm thanh, trưởng đồn Vương nhìn khẩu hình lập tức hiểu rõ mọi chuyện: "Chị tên là Tần Du đúng không? Chị và anh ta có quan hệ gì?"
"Vợ chồng". Tần Du nói lãnh đạm.
"Chị thật sự không biết người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/191873/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.