Trích lời Gia Mộc: Có những việc không phải bạn cứ che giấu là sẽ không ai phát hiện ra. Nếu muốn người khác không biết thì chỉ có cách đừng làm.
Ông bà Củng đang ăn sáng trong bếp, sau khi nghe thấy động tĩnh trong phòng ngủ của con trai, cử động đồng loạt chậm lại. Bà Củng cao giọng hỏi: “Ai đấy?”.
“Là con đàn bà đó”.
“Nó có nói Thông Thông hiện nay bình phục thế nào rồi không?”. Bà Củng càng nói càng nhỏ giọng.
Củng Hâm từ phòng ngủ đi ra, đá cửa phòng một cái: “Không nói!”. Anh ta nói xong đi vào nhà vệ sinh.
Hai ông bà già đều yên lặng một lát: “Củng Hâm, bố mẹ muốn đi thăm Thông Thông…”.
“Thăm cái gì mà thăm? Không ai được đi thăm nó! Làm người hầu còn chưa đủ à?”.
Bà Củng không nói nữa, miệng nhai màn thầu lại thấy như nhai rơm. Ông Củng cũng không nuốt được nữa, đặt chiếc màn thầu xuống. Mắt ông ta đã đỡ hơn một chút, có thể thấy rõ bóng người: “Thực ra… hai đứa con ly hôn là được rồi, làm gì phải kiện cáo… Bên ngoài đồn đại… Hôm qua còn có một đồng đội cũ của bố gọi điện thoại tới hỏi…”.
“Không kiện thì bố cho rằng người khác sẽ không biết à? Nhà họ Củng chúng ta đã…”.
“Không kiện thì ai biết? Ly hôn là được rồi…”.
Đây không phải lần đầu tiên Củng Hâm nghe bố mẹ nói như vậy, càng nghe càng cảm thấy khó chịu, anh ta cầm áo khoác xỏ giày chuẩn bị ra cửa.
“Con không ăn sáng à?”. “Con không đói”.
Anh ta sập cửa thật mạnh. Đứng ngoài hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412946/quyen-14-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.