Trích lời Gia Mộc: Dư luận vốn đã đáng sợ, mạng internet lại chắp thêm cánh cho dư luận làm nó biến thành quái thú.
Tuổi tác cao dần, bà Trương Nhã Lan cũng càng ngày càng ít ngủ. Lúc ở nhà đi thể dục sáng, nói chuyện hay tranh luận với chồng cũng coi như là có chuyện để làm. Nhưng ở thành phố A lạ người lạ đất, bà nhất thời không có cách gì gia nhập vào đội khiêu vũ quảng trường gần đó, sáng sớm mỗi ngày sau khi dậy chuẩn bị bữa sáng xong chỉ có thể bật máy tính chơi bài hoặc tán gẫu qua mạng với bạn, đến khoảng bảy rưỡi mang đồ ăn sáng xuống tầng dưới cho con gái và “con rể” ăn. Lâm Gia Mộc bây giờ tuần nào cũng có khoảng năm ngày không ở nhà mà ở nhà Trịnh Đạc. Mặc dù Trương Nhã Lan rất mừng khi thấy tình cảm của hai người bọn họ càng ngày càng tốt nhưng vẫn lo chuyện con gái không chịu kết hôn. Nhưng chồng bà nói đúng, Gia Mộc vốn tính bướng bỉnh, nếu cứ ép cô chỉ khiến cô bật lại. Bây giờ Trịnh Đạc xem ra rất đáng tin, bà vẫn nên đóng vai bà mẹ vợ rộng lượng quan tâm, chịu khó vun đắp tình cảm mới được.
Sáng sớm hôm nay lúc tán gẫu với chồng, chồng bà gửi cho bà một liên kết: “Bà đọc tin tức này xem, bà có nghe nói về chuyện này không?”.
Trương Nhã Lan mở liên kết ra xem và lập tức bị thu hút, sau khi xem xong đập bàn đứng dậy: “Bọn con nhà giàu này thật quá đáng, người ta con nhà lành mà bị giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412933/quyen-13-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.