Trích lời Gia Mộc: Quá khứ của chúng ta tạo nên hiện tại của chúng ta. Dù cho bạn cơ hội làm lại mười ngàn lần, kết quả cũng sẽ không khác biệt quá lớn.
Trịnh Đạc mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Gia Mộc đang nằm sấp trên ngực ngẩn người nhìn anh ta: “Hối hận rồi à?”.
Lâm Gia Mộc cười cười: “Sau đó anh đã làm gì?”. “Cái gì?”.
“Sau khi chuyện của mẹ và em gái anh kết thúc, anh đã làm gì?”.
Vốn khi chuyện đó xong xuôi, Trịnh Đạc có thể quay về với cuộc sống của anh ta. Anh ta đang nghỉ phép chịu tang ở trường quân sự, anh ta cũng không biết chuyện Tiết Văn Vũ phá thai, nhưng anh ta lại biến mất hơn một năm.
“Nhà anh”.
“Cái gì?”.
“Anh ở trong nhà anh, trồng hoa, nuôi cá, tập luyện, không qua lại với bất kỳ ai trừ cảnh sát Lưu thỉnh thoảng đến chơi”.
Có một số việc, một khi đã làm sẽ không thể nào quay lại. Mặc dù toàn bộ chuyện báo thù chỉ mất thời gian không đến một tuần, Trịnh Đạc lại cảm thấy như cả một năm. Sau khi chuyện này chấm dứt, anh ta ngỡ ngàng không biết phải làm gì, không biết nên làm gì. Trịnh Đạc muốn thành công, muốn làm cho vợ, mẹ và em gái tự hào đã chết. Nhưng Trịnh Đạc còn sống này rốt cuộc là ai? Anh ta nói với chính mình, chưa nghĩ ra thì đừng bước ra khỏi cổng. Vốn anh ta cho rằng mình sẽ chỉ nghĩ một tuần, không ngờ lại nghĩ trọn một năm.
“Sau đó thế nào?”.
“Sau đó anh nhìn thấy em trên ti vi, giúp người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412911/quyen-10-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.