Trích lời Gia Mộc: Từ một cô gái lấy chồng trở thành đàn bà, vạn người hiếm có một người giữ được bản chất vốn có của mình.
“Người nhà họ Từ đã đến, còn dẫn theo luật sư. Luật sư đưa ra chứng cớ nói Từ Dương có nghi vấn mắc các loại bệnh thần kinh như cố chấp, hoang tưởng, tự yêu bản thân…”. Nói xong lời cuối cùng, cảnh sát Lưu gần như bật cười. Người khác nói Từ Dương cố ý nói mình có bệnh để thoát tội, cảnh sát Lưu lại cảm thấy những chứng bệnh này quả thực là bệnh của Từ Dương, “Người nhà hắn đồng ý đưa hắn về nhà trị liệu, hơn nữa sẵn sàng bồi thường tất cả thiệt hại”.
Dù sao người ta cũng là quần thể yếu thế, tính ra mặc bộ cảnh phục này đúng là càng ngày càng vô nghĩa. Chẳng hạn như chuyện lần này, nếu anh ta bị hãm hại thành công, anh ta sẽ mất tất cả. Ngược lại, đối phương chỉ cần một chẩn đoán bệnh tâm thần đã thoải mái chạy thoát, phòng cảnh sát còn phải giải thích với truyền thông. Bao nhiêu công sức điều tra phá án của anh ta chớp mắt đã có thể tan thành mây khói, “Tôi xin nghỉ ốm rồi. Trưởng phòng cũng bảo tôi tạm thời nghỉ ngơi vài ngày”.
“Anh đừng như vậy, vẫn phải lấy sự nghiệp làm trọng”.
“Bây giờ tôi thật sự không biết mình đang làm gì nữa. Còn không bằng cứ như cậu, chính mình làm ông chủ, tự do tự tại”.
“Thôi đi, tự mình làm ông chủ cũng có chuyện khó xử riêng”. Trịnh Đạc lắc đầu: “Anh yên tâm, chuyện của Từ Dương em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412902/quyen-9-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.