‘Trích lời Gia Mộc: Tất cả những người đáng thương đều có điểm đáng trách’.
Trương Hoành Lượng là một người mà khi tiếp xúc lần đầu bạn sẽ không cảm thấy hắn thô bạo. Đặc biệt là lúc này hắn đang ngồi trên sofa vừa xem ti vi vừa tán gẫu với Trịnh Đạc, nếu bạn nhất định phải chỉ ra trong hai người này ai có khuynh hướng bạo lực thì gần như chắc chắn bạn sẽ chỉ Trịnh Đạc.
Nếu Lâm Gia Mộc chưa xem tập bệnh án dày cộp đó, không chính mắt nhìn thấy hắn đòi tiền Trần Thục Lương thế nào thì khi tiếp xúc lần đầu cô cũng sẽ chỉ cảm thấy hắn hơi là lạ mà thôi, phải nói chuyện với hắn mấy câu mới có thể nhận ra sự khinh miệt phụ nữ và tôn sùng bản thân trong đáy mắt người này.
Cô bé Khải Hân rất ngoan, cũng rất xinh. Khải Hân không thích ngồi xem ti vi trong phòng khách hay xem hoạt hình trên máy tính trong phòng ngủ mà lại thích đến chỗ mẹ và cô hàng xóm mới quen hơn. Nhờ cô bé làm gì, cô bé sẽ lập tức nhận lời và làm rất gọn gàng.
“Khải Hân ngoan thật… Bây giờ hiếm khi thấy đứa bé nào ngoan như nó”.
“Từ nhỏ tính nó đã hướng nội, tương đối giống tôi”. Trần Thục Lương cười nói: “Khải Hân, đi bóc tỏi giúp mẹ”.
“Cháu nó đã đi học tiểu học chưa chị?”.
“Chưa, nó sinh vào mùa đông nên phải đi học muộn một năm…”.
“Trường học ở khu này của chúng ta thế nào?”.
“Cũng được, không bằng các trường điểm nhưng cũng hơn khối trường khác. Khải Hân học rất giỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412862/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.