Xế chiều ngày sinh nhật Ninh Diệc Duy, cậu nhận được tin nhắn của Chu Tử Duệ.
Chu Tử Duệ hỏi chiến hạm đế quốc của cậu ráp xong chưa, chiều nay có rảnh không, sách mà Ninh Diệc Duy muốn đã gói kỹ, giờ hoàn toàn có thể gửi tới chỗ Ninh Diệc Duy, vì sự nghiệp của chiến hạm đế quốc mà cống hiến một phần sức lực mạnh mẽ.
Ninh Diệc Duy đặc biệt muốn Chu Tử Duệ đến, nhưng hiện tại cậu ‘đau ốm’ triền miên, thậm chị không cách nào tự chủ hành động, chứ nói chi là cùng Chu Tử Duệ ráp mô hình.
Cậu bất lực đem điện thoại di động cho Lương Sùng đang ngồi làm việc bên cạnh xem, hỏi Lương Sùng: “Em nên làm gì đây?”
Lương Sùng cúi đầu nhìn lướt qua, nói: “Nói lần sau đi.”
Ninh Diệc Duy suy nghĩ lung lắm, nhịn đau mà trả lời Chu Tử Duệ: “Tử Duệ, hôm nay tớ không có thời gian. Nhưng sẽ giữ lại một nửa mô hình cho cậu, chờ mấy ngày nữa cùng ráp.”
Cậu nhờ Lương Sùng đến phòng hôm qua chụp hộ cậu mô hình bán thành phẩm kia, Lương Sùng đại khái là đang chìm đắm trong công việc, không ngẩng đầu cầm di động gửi ngay một tấm ảnh cho cậu.
Ninh Diệc Duy mở ảnh Lương Sùng gửi lên, nhìn một lượt, thấy không hài lòng, thở dài vài hồi, thấy Lương Sùng không hỏi cậu sao lại thở dài, không thể làm gì hơn là nói: “Ài, có vài linh kiện xung quanh chưa chụp được, nhìn cứ như mua chiến hạm giả về ấy.”
Lương Sùng không nói gì, Ninh Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-vao-giac-ngu-2/3300494/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.