Nói ra cũng thật ly kì, chiều hôm đó Khang Dĩ Hinh đang dự hội nghị, mỗi một chương trình trong hội nghị đều bởi vì chuyện đột ngột phát sinh mà kéo dài không ít thì giờ, dẫn đến thời gian kết thúc so với dự kiến chậm hơn một tiếng. Khang Dĩ Hinh chắn chắc không kịp lên máy bay, vô cùng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là bảo thư ký thay đổi sang chuyến bay tiếp theo.
Sau khi hội nghị kết thúc, Khang Dĩ Hinh vội vã đến sân bay, trong túi du lịch trừ một bộ quần áo để thay thì chẳng mang thứ gì khác.
Hai giờ hành trình, Khang Dĩ Hinh chỉ uống nửa cốc nước, dạ dày bà rất khó chịu, ăn không được thứ gì, hôm qua Khổng Thâm Phong vạn năm mới có một lần nghiêm túc hiếm thấy, cộng thêm chuyện Khổng Tống bị trường học cưỡng chế chuyển trường, làm cho bà mất ngủ cả đêm.
Khang Dĩ Hinh biết có gì đó không đúng, nhưng không biết nguồn gốc nằm ở đâu, có thể là từ sau khi Khổng Thâm Phong hỏi bà, có còn nhớ sản phụ nằm chung phòng khi bà sinh Khổng Tống hay không, cũng có thể là trước đó nữa. Trái tim bà lơ lửng đã lâu, nên Khổng Thâm Phong vừa mở miệng thì đồng ý tới tìm ông ngay lập tức.
Máy bay dừng hẳn, cửa khoang mở ra, Khang Dĩ Hinh gấp không đợi nổi đi ra ngoài. Có lẽ do tinh thần hốt hoảng, rõ ràng là bước đi trên đất bằng mà chân bà đột nhiên vấp một cái, túi xách rơi xuống đất, tay chống trên băng chuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-vao-giac-ngu-2/3300489/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.