“Tắm xong lại hết buồn ngủ.” Ninh Diệc Duy đứng lên, đối với Lương Sùng đang nhấc ghế toan đi ra ngoài cảm khái “Em làm sao thế nhỉ.”
Lời còn chưa dứt,điện thoại di động Ninh Diệc Duy tiện tay đặt trên bồn rửa mặt sáng lên, cậu cầm lên nhìn qua, là một e-mail của Khổng Thâm Phong.
“Khổng giáo sư gửi e-mail cho em!” Ninh Diệc Duy cao hứng kề sát vào Lương Sùng bên cạnh, cho Lương Sùng xem di động của cậu, “Không biết có phải là cho em xem văn kiện mới không! Hẳn là phần mà em cùng Tử Duệ nghiên cứu hôm trước.”
Lương Sùng cúi đầu liếc nhìn: “Biết đâu là mail chuyển phát tập thể.”
Ninh Diệc Duy hừ lạnh, thu di động về, cũng không ngẩng đầu lên mà chăm chăm nhìn biểu tượng nhắc nhở có e-mail mới, quý trọng nói: “Chuyện thầy trò, anh thì biết gì chứ.”
Lương Sùng không biết nội tình mới có thể giội nước lạnh, nếu đọc được nội dung trong e-mail qua lại giữa cậu và Khổng Thâm Phong chắc chắn sẽ mở rộng tầm mắt mà nhìn mình bằng cặp mắt khác xưa.
“Được thôi, là tôi không biết.” Lương Sùng sáp lại gần, miễn cưỡng muốn xem e-mail cùng Ninh Diệc Duy, “Để tôi học hỏi một chút tình cảm thầy trò hai người — tiêu đề ‘Liên quan đến chi tiết quản lý quy tắc của tổ nghiên cứu do Khổng Thâm Phong lãnh đạo’ — hơn 80 người nhận mail, đây còn không phải chuyển phát tin tập thể à?”
Ninh Diệc Duy ngần người, mở e-mail xem.
Nội dung trong e-mail rất đơn giản, Khổng Thâm Phong sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-vao-giac-ngu-2/3300468/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.