Trần Tiêu còn tưởng rằng nam nhân sẽ hỏi hắn, nhưng hóa ra vị sư điệt bên cạnh đã làm điều đó cho hắn. Không hiểu sao, Trần Tiêu lại cảm thấy hơi thất vọng.
Sau đó, y phát hiện cảm xúc cực kỳ không thể thực hiện của mình, bất giác rùng mình. Mặc kệ khí tràng của đối phương dù hiếm có và hấp dẫn đến đâu cũng không thể ảnh hưởng đến tâm thái và khả năng phán đoán của y. Sau đó, y đã tự kiểm điểm nghiêm túc và thầm thề về sau thái độ nhất định đoan chính, không "Mê cái đẹp" nữa.
Vị sư điệt nhìn Trần Tiêu hỏi: "Hãy giải thích, vì sao khi sửa chữa phòng ốc phải đổi vị trí của cánh cổng và bếp. Ngươi cũng đừng nói, đây cũng là phong tục của nơi khác."
Trên đường trở về Trần gia, Trần Tiêu cũng đã nghĩ sẵn trong đầu câu trả lời. Đương nhiên không phải ăn ngay nói thật, cho dù ngươi nói với bọn họ về phong thủy các loại, người ở đây cũng sẽ không thể hiểu được.
Tuy nhiên, cái cớ đã chuẩn bị tốt vẫn còn đọng lại trên môi, dường như y đã bị nam nhân kia nhìn đến không nói nên lời. Y có một loại cảm giác, sẽ rất nguy hiểm nếu nói dối trước mặt người nam nhân này. Trần Tiêu không dám bỏ qua trực giác bản năng về mối nguy hiểm đến từ động vật.
Nhịp tim hồi hộp gần như ngừng đập, khiến lồng ngực của Trần Tiêu đau nhức từng cơn.
Hắn thiệt tình không dám làm địch nhân với người nam nhân sâu không lường được trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-tu-tien-cua-phong-thuy-dai-su/2730197/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.