“Anh, anh Tống… Không cần… Đừng làm ra chuyện xấu hổ như vậy…” Trần Khả Nhân xấu hổ lắc lắc mình không chịu, cả thân người cô đều nổi lên một màu hồng phấn xinh đẹp, trên mặt cô cũng đầy vẻ xấu hổ đến mức sắp khóc: “Đừng làm vậy có được không… Hu hu hu… Thật sự quá xấu hổ…”
Tống Hạo Hiên cũng không nhìn đến vẻ mặt đáng thương đó của cô mà giọng anh đầy sự thúc giục: “Nhanh lên.”
Thân người Trần Khả Nhân run lên rồi ngã vào ở giữa chăn. Cô xoay người vùi đầu mình vào trong, không dám lên tiếng phản kháng người đàn ông càng lúc càng bá đạo kia.
Tống Hạo Hiên thấy vậy thì nở nụ cười, nhưng nụ cười đó nhìn thế nào cũng thấy dọa người.
Bàn tay to lớn phiêu du trên từng tấc da thịt trắng nõn tinh tế, sau đó lại trượt từ phần cổ dọc theo sống lưng mà thẳng xuống tới cặp mông mềm mại đang vểnh lên kia để mà nhào nặn. Đầu ngón tay anh chọc ra chọc vào ở giữa khe mông trắng mịn, cứ như anh có thể đâm vào cái tiểu huyệt đáng xấu hổ ở phía sau cô bất cứ lúc nào, khiến cô sợ đến mức cả thân người không nhịn được mà run lên.
Cô vốn là người bảo thủ nên mỗi khi Tống Hạo Hiên có tư thế nào mới thì đều khiến cho cô sợ hãi chứ đừng nói gì đến phía sau… Không phải bọn họ chưa từng thử qua nhưng lần đó lại khiến cô sợ hãi tới mức cảm giác đau đớn đó cứ quanh quẩn trong đầu cô rất lâu, doạ cho cô vẫn phát run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-tro-thanh-nguoi-tinh-hoan-hao/223803/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.