Tống Hạo Hiên rất khó chịu, một khi anh khó chịu thì những người ở dưới đi theo anh cũng khó chịu, người bị ép khổ nhất chính là trợ lý Lâm Kha… Anh ta đã cầu xin ở trong lòng rất lâu, hy vọng Trần Khả Nhân bảo Tống Hạo Hiên đi sớm hơn, đừng để anh lại tra tấn người khác!
Nhưng mà thực tế chính là tàn khốc như vậy, đã bốn mươi tiếng đồng hồ rồi Trần Khả Nhân lại không nhắc đến một chữ nào đến việc Tống Hạo Hiên đến gặp mẹ cô, cho nên… Tống Hạo Hiên càng gắt gỏng, giống như là bất cứ khi nào, không, là một con khủng long lúc nào cũng phun ra lửa!
Sáng sớm, tất cả mọi người trong phòng họp không dám nói lời nào, người người cúi đầu không dám nhìn Tống Hạo Hiên, sợ mình sẽ là người tiếp theo bị lửa thiêu chết.
“Thế nào? Mỗi một người đều không nói? Chính các người nhìn xem các người làm ra cái gì? Là phân sao? Tôi bỏ tiền thuê các người cũng không phải để các người cho tôi nhìn những thứ thế này! Lấy về, làm lại hết cho tôi!”
Dưới đáy lòng của mọi người không nhịn được mà kêu lên, chỉ là một bản kế hoạch đơn giản như vậy mà bọn họ đã chỉnh sửa mười lần, bọn họ làm đến mức muốn nôn ra… Đáng tiếc là nhiều nhất bọn họ cũng chỉ dám nói ở trong lòng vậy thôi, tuyệt đối không dám biểu đạt ra ngoài cho Tống Hạo Hiên biết.
Tống Hạo Hiên đang muốn mở miệng tiếp tục mắng, lúc này tiếng chuông điện thoại di động của anh vang lên.
Tống Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-tro-thanh-nguoi-tinh-hoan-hao/1086405/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.