Edit & beta: MeanChan
(Truyện chỉ đăng tại wattpad MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)
Giang Từ chăm sóc Ash một buổi trưa. Nói là chăm sóc, kỳ thật cũng chỉ là ngồi ở bên cạnh, thuận tiện lật xem các văn kiện mà đối phương phải xử lý để nắm bắt rõ hơn tình hình nhân loại gần đây.
Chờ đến khi phát giác ra người đang nằm đã tỉnh ngủ, Giang Từ lại duỗi tay sờ trán anh: “Dược hiệu khá tốt, hẳn là đã hạ sốt rồi.”
Khi Ash vừa mở mắt ra đã đi tìm thân ảnh thanh niên bên cạnh theo bản năng. Chờ nghe được âm thanh, cũng cảm nhận được sự tiếp xúc dịu dàng trên trán, anh thả lỏng thân thể đồng thời hoàn toàn tỉnh táo lại.
Ash ngồi dậy, bởi vì đầu óc đã cực kỳ tỉnh táo nên anh thuận lợi áp chế tâm tình quyến luyến khi được thần chăm sóc, đáp lại: “Về sau ta sẽ nhớ phải uống thuốc, uống xong cũng sẽ tự mình đi nghỉ ngơi, sẽ không làm phiền ngài nữa.”
Giang Từ nhẹ nhàng chớp mắt: “Không phiền toái gì đâu.”
“Anh là một người bệnh rất biết phối hợp.” Giang Từ cười, “Việc tôi có thể làm chỉ là để anh uống thuốc rồi ngồi bên cạnh nhìn thôi, thật sự rất nhẹ nhàng đơn giản.”
Ash thả chậm thanh âm nói: “Một lần là đủ rồi, không thể cứ để ngài phải chăm sóc mãi. Ngài đã gánh vác quá nhiều thứ khi phải trông nom thế giới này.”
Giang Từ nghe vậy, nhìn vào đôi mắt anh: “Vậy anh không phải là một trong những sự vật mà tôi cần trông nom sao?”
Biểu tình Ash lập tức xuất hiện biến động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-thuc-tap-lam-chua-sang-the/1010764/chuong-26.html