Edit & beta: MeanChan
(Truyện chỉ đăng tại wattpat MeanChankhongvui và clairdelalune.wordpress.com)
Trong lúc bị Lucy ôm hờ và dùng cánh chim bao lại, Giang Từ do dự một chút rồi quyết định không nhúc nhích.
Theo hiểu biết của Giang Từ về tính cách của Lucy, đối phương sẽ không làm ra chuyện này, mà trước đây quả thật cũng chưa từng làm.
Vì thế khi Lucy làm vậy, Giang Từ nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
“Có chuyện gì sao?” Giang Từ suy đoán, “Đã xảy ra điều gì ở Arceni sao?”
Lucy trả lời: “Không có.”
Giang Từ quan sát biểu tình của hắn, châm chước một lát mới nói: “Thế vì sao... lại không vui?”
Giang Từ cảm thấy mình vất vả quá rồi. Không ngờ cậu lại học được cách quan sát biểu tình người khác nhanh như thế.
Bị chỉ ra cảm xúc đang che giấu, biểu tình Lucy biến động rất nhỏ nhưng cũng không nói dối: “Bởi vì thấy ngài quá chiều Noyce, để hắn thích làm gì thì làm.”
Giang Từ không nghĩ tới nguyên nhân này, trong lòng cậu nhanh chóng xuất hiện một suy nghĩ ——
Chẳng lẽ là ghen tị?
Mà càng chết dở hơn, Giang Từ lại nói luôn suy nghĩ này ra ngoài.
Sau khi kịp phản ứng, Giang Từ lại vội vàng đi chữa cháy: “Tôi không có ý này...”
Nhưng Lucy đã thu cánh của mình lại, lui một bước rồi nói: “Đúng vậy.”
Không biết có phải là ảo giác hay không, Giang Từ thấy biểu tình đạm mạc của người kia tan rã trong thoáng chốc, khác hoàn toàn với dáng vẻ tràn ngập thần tính bình thường.
Đặc biệt là đối phương còn thừa nhận rằng hắn “Ghen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-thuc-tap-lam-chua-sang-the/1010752/chuong-14.html