16. 
"Niệm" bản thân không khó hiểu, Tiết Thái Tảo nghĩ điều này giống với cái gọi là "tâm viên" "ý mã" trong phật tu, tuy khác nhau nhưng có ý nghĩa như nhau. 
[Tâm viên: Là tâm mất chánh niệm, vọng niệm lúc nào cũng sanh khởi, các pháp bất thiện sanh sôi nẩy nở, mạ lỵ Phật pháp cũng từ tâm phát sanh. 
Ý mã chỉ cho ý nghĩ của con người ta rong ruổi, đuổi theo ngoại cảnh, không dừng lại, giống như ngựa phi vậy.] 
Nhưng đây vẫn là lần đầu nàng nghe nói có người có thể khiến chúng biến thành thật. Nàng nhẫn nhịn, nhưng vẫn không kìm lòng được, chìa tay chọc con rắn nhỏ. Con rắn nhỏ vui vẻ cọ cọ đầu ngón tay nàng. 
Tiết Huyền liếc mắt một cái, dự định chờ con rắn nhỏ trở về liền bóp chết nó. Nhưng bây giờ, ở trước mặt sư tỷ không thích hợp để lộ ra khía cạnh tàn bạo của bản thân chút nào. 
Tiết Thái Tảo thích thú tràn trề, " 'Niệm' của người là hình dạng con rắn sao?" 
Tiết Huyền ngây ngẩn cả người, hắn khẩn trương hỏi thần thức trong đầu. 
Hắn không có chút kinh nghiệm nào với vật này, đôi khi Tiết Huyền không thể không thừa nhận, mọi thứ của hắn dù là vô ý hay cố ý thì đều đang sao chép vị này. Trừ sư tỷ. 
Thần thức trong đầu đơ một hồi, miễn cưỡng nói, "Niệm không có hình dáng cụ thể." 
Còn vì sao hắn dùng rắn, chủ yếu là do sinh vật này âm u lạnh lẽo, lại không khiến người khác ưa thích, giống hắn, cho nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-thuan-hoa-benh-kieu/3324408/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.