6.
Sư tỷ tiến bộ quá nhanh, Tiết Huyền nằm trước cửa động phủ nàng suy nghĩ, nếu cứ đi xuống như vậy thì sẽ bị vứt bỏ khi không còn giá trị lợi dụng.
Hắn nằm trên mặt đất, vươn tay mình lên.
Đôi tay này không còn bẩn thỉu chằng chịt vết thương như nửa năm trước, nó dần dần giống đôi tay của một người thiếu niên nên có.
Thon dài, săn chắc.
Xuyên qua khe hở giữa các ngón tay, Tiết Huyền nhìn thấy ngôi sao và ánh sáng đom đóm.
Là ngôi sao và ánh đom đóm của sư tỷ.
Tiết Huyền cố chấp suy nghĩ, chỉ ở đây mới có nhiều sao và ánh đom đóm như vậy, để hắn có dũng khí nhắm mắt lại chờ đợi bình minh tiếp theo.
Tiết Thái Tảo không hề biết, sau khi đi vào Lâu Quan Tông một khoảng thời gian, Tiết Huyền phần lớn trôi qua ở loanh quanh động phủ của nàng.
Tiết Huyền biết rõ từng cái lá cây ngọn cỏ ở động phủ nàng, chúng trở thành nơi hắn dừng chân nghỉ lại, có dài có ngắn.
Mỗi năm Lâu Quan Tông có rất nhiều đệ tử nhập môn mới, quản sự căn bản không buồn để ý bọn họ thường ngày ở đâu. Đa số mọi người sẽ đi Tàng Thư Các hoặc những nơi thí luyện đủ thể loại, gấp rút chuẩn bị cho lần kiểm tra cuối kì mỗi năm một lần.
Mà mỗi ngày Tiết Huyền ngoại trừ tu luyện ra thì sẽ bám theo Tiết Thái Tảo.
Từ một góc độ nào đó mà nói, đi theo Tiết Thái Tảo cũng coi như một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-thuan-hoa-benh-kieu/3324405/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.