02.
Tiết Thái Tảo không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Ở trong mắt nàng, tiểu sư đệ chỉ là một chú chim nhỏ không có gì đặc biệt. Mặc dù nhóm sư tỷ sư muội khác ai cũng mềm lòng, kiến nghị nàng dẫn theo Tiết Huyền cùng tu luyện, nhưng nàng không có nhã hứng chỉ dạy một người mới.
Có thời gian không bằng nàng đi luyện thêm mấy bộ tiên pháp.
Tiết Thái Tảo, người không như tên.
Uổng cho cái tên có một chữ “Thái” phi phàm, lớn lên trông cũng mảnh mai xinh đẹp, thế mà lại bước vào con đường nhập đạo. Quan điểm cuộc sống của nàng là mọi thứ đều có thể giải quyết bằng vũ lực, nếu như không, chứng tỏ nàng luyện tập chưa đến nơi đến chốn, ra tay chưa đủ tàn nhẫn, lần sau phải cố gắng hơn.
Điều này khiến người phụ thân đặt biết bao nhiêu hy vọng tha thiết lên nàng cũng phải tuyệt vọng vô cùng.
Tiện thể mà nói, trăm năm trước, cha nàng cũng nhờ tài vẽ tranh điêu luyện mà một đêm ngộ đạo, từ đây bước vào tiên đồ, đến giờ vẫn nổi tiếng phong nhã ở giới Tu chân, điều đáng tiếc lớn nhất cuộc đời này là đứa con gái duy nhất đứt ruột sinh ra của ông không chịu nối nghiệp y bát, không có đam mê với nghệ thuật.
Tiết Thái Tảo không suy nghĩ nhiều về ý đồ phía sau hành động của Tiết Huyền, nàng chỉ cảm nhận được nguy hiểm.
Lần này, vì hắn bám sát nàng đi đến tận cửa động phủ, nàng mới nhận ra sự tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-thuan-hoa-benh-kieu/3324403/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.