Trong cuộc sống, sẽ luôn có vài cuộc nhầm lẫn xấu hổ.
Ví dụ như khi đang đi trên phố và bạn nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc, có điều lúc vỗ vai đối phương mới nhận ra, mình không hề biết người này. Hoặc chẳng hạn, bạn gọi điện cho người nào đó, mong được nghe một giọng nói ngọt ngào, nhưng sau khi nhấc máy mới phát hiện, bên kia là một cậu chàng với giọng nói hùng hậu.
Loại nhầm lẫn nhỏ nhặt này diễn ra hàng ngày, mọi người luôn cười cho qua chuyện rồi nhanh chóng quên mất.
Du Luân chính là như vậy.
Du Luân không để ý lắm đến việc đối phương tìm nhầm nhà, cậu nhanh chóng đóng cửa, quay lại xem TV, chơi game và trải qua kỳ nghỉ hè đại học. Theo lý, đã nhiều năm như vậy, đáng lẽ cậu không nên nhớ rõ chút chuyện nhỏ này, nhưng hôm nay, sau khi thực sự nhớ lại, cậu mới nhận ra rằng mình không chỉ nhớ, mà còn nhớ rất rõ, ngay cả mùi sơn bay khắp hành lang hôm đó dường như vẫn còn vương vấn nơi chóp mũi.
Du Niên.
Du, Niên.
Du Luân đã mất khả năng nói chuyện, Miêu Thắng Nam cũng nhận ra, chắc chắn Du Luân biết người đó, nhưng phản ứng của anh ấy cũng quá lớn rồi, chẳng lẽ người đó là kẻ thù của ảnh?
Miêu Thắng Nam dùng một tay giữ ghế, cô nhóc cố gắng vươn cổ muốn xem người đó trông như thế nào. Đúng lúc này, cô nhóc nghe thấy một giọng nói khác sau lưng, trong lòng có chút nghi hoặc và không chắc.
“Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-trong-vuong-mien/2195079/quyen-6-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.