Nơi này nhiều người như vậy nhưng cũng chỉ có Dương tỷ quan tâm Chử Thanh, sau khi Dương tỷ đi cô tuỳ tiện tìm một phòng bệnh trống để nghỉ ngơi.
Căn phòng này trước kia hẳn là từng cho người bị lây nhiễm ở, trên tường vẫn còn những vết cào sâu cùng những vệt máu đỏ sẫm không thể nào rửa sạch.
Mùi hương trong phòng bệnh cũng rất kỳ lạ, như thể trộn lẫn giữa mùi thuốc sát trùng và mùi thối rữa.
Mùi thối rữa này gợi nhớ Chử Thanh về mảng ký ức mới vừa xảy ra ngoài cảnh cửa, một người còn sống sờ sờ bị cắn xé thành từng mảnh, tuyệt vọng không thể vùng vẫy thoát khỏi, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị ăn sống ngay trước khi trút hơi thở cuối cùng.
Chử Thanh không dám ngủ, chỉ sợ mỗi khi nhắm mắt, cảnh tượng ấy lại xuất hiện ngay trước mặt cô.
Tại sao lại như vậy, tại sao chuyện kinh khủng như vậy có thể thật sự xảy ra? Cô nhất định là đang nằm mơ, ngoài hiện thực không thể xảy ra những chuyện như vậy.
Có lẽ ngày mai, có khi là giây tiếp theo, cô sẽ bừng tỉnh khỏi giấc mộng này, rồi nhận ra tất cả chỉ do mình cùng bạn bè thiếp đi lúc đang xem dở một bộ phim, rồi lại có thể bắt đầu một ngày mới, đi làm như bình thường.
Mặt trời ló rạng, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu sáng căn phòng bệnh vốn âm u.
Mí mắt trùng xuống, Chử Thanh rất muốn đi ngủ, đột nhiên, trí óc cô có chút tỉnh táo.
Trong phòng có hai giường bệnh, cô ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-n-loai-mat-the/248329/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.