🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đến khi Văn Thanh Từ và Tạ Bất Phùng đến bên kênh đào Đại Vận Hà thì đã là giờ Hợi.



Thường ngày lúc này, hơn phân nửa Ung Đô đã tiến vào mộng đẹp từ lâu. Nhưng hôm nay, bên kênh đào vẫn đèn đuốc sáng trưng. Pháo hoa lớn nở rộ từng đóa từng đóa trên không trung, đồng thời phản chiếu xuống dòng kênh, trong phút chốc hoa cỏ chim chóc bay lượn, trông rất đồ sộ.



Văn Thanh Từ lẳng lặng đứng ở bờ sông, ngửa đầu nhìn lên giữa không trung. Gió đêm thổi qua kênh đào vén mái tóc dài của y bay về phía sau, cũng lướt qua hai má.



Văn Thanh Từ bất giác giơ tay, muốn vén tóc ra sau tai, nhưng y còn chưa kịp làm gì, thiếu niên đứng ở bên cạnh đã nghiêng người chậm rãi sửa sang lại tóc mai thay cho Văn Thanh Từ.



“Lạnh không? "Tạ Bất Phùng nhẹ giọng hỏi.



Ban đêm Ung Đô hơi lạnh, chưa kể lúc này hai người đang ở bên bờ nước. Đương nhiên Văn Thanh Từ lạnh, nhưng y dừng một chút, chậm rãi lắc đầu nói: "Không.”



Không ngờ sau một khắc Tạ Bất Phùng lại lui về phía sau nửa bước, nhẹ nhàng khoát tay lên vai Văn Thanh Từ, dùng hơi ấm từ lòng bàn tay sưởi ấm cánh tay y.



Cảm giác tê dại giống như dây leo bao bọc thân thể Văn Thanh Từ. Bất tri bất giác y nhận ra, Tạ Bất Phùng nhỏ hơn mình vài tuổi, lúc này...dường như đang lấy thân phận một "người bảo vệ", đứng ở sau lưng mình.



Hơi thở của thiếu niên từ sau lưng bay tới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-cua-thai-y-hac-lien-hoa/3427394/chuong-115.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.