Bầu không khí trong Thần Y cốc tự do mà tản mạn. 
Về sau Văn Thanh Từ mới biết được, Thần Y Cốc vốn không có tên, người ngoài cốc gọi tới gọi lui nên bọn họ dứt khoát cũng tự xưng như thế. 
Tuy Tống Quân Nhiên là Cốc chủ, nhưng trừ Văn Thanh Từ ra thì hắn không thèm phí tâm để ý tới người khác. 
Thời gian trước tiết Thanh Minh, ngoại trừ Văn Thanh Từ thì vẫn còn có mấy người cũng ra ngoài cốc tế bái cố nhân, mấy ngày nay mới lục tục trở về cốc. 
“Nhị cốc chủ ngài nếm thử đi, đây là mơ đặc sản Đăng Thành phủ, vị có thể hơi chát, để thêm vài ngày sẽ ngon hơn. Hiện tại bên ngoài còn có người dùng nó ngâm rượu, haizz….nhắc tới chuyện này, sớm biết vậy ta đã mua một ít về cho ngài nếm thử.” 
Dược phó vừa mới trở về cốc, mang một giỏ mơ tới chỗ ở của Văn Thanh Từ. 
Lúc Văn Thanh Từ còn nhỏ đều dùng tất cả thời gian để đọc sách, không bước ra khỏi Thần Y cốc dù chỉ là nửa bước. 
Bởi vậy, lão cốc chủ bèn ra lệnh cho dược phó ra ngoài, lúc trở về phải mang cho y chút đồ chơi mới mẻ bên ngoài xem xem. 
Sau khi xuyên thư, nơi Văn Thanh Từ đi không nhiều lắm, trùng hợp "Đăng thành phủ" chính là một trong số đó. 
Sau khi nhận được mơ rồi cảm ơn, Văn Thanh Từ vừa dùng nước suối đào rửa, vừa tán gẫu hỏi: "Không biết ngoại giới gần đây như thế nào?" 
Dược phó không có nghĩ nhiều, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-cua-thai-y-hac-lien-hoa/3329643/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.