Nghi thức dẫn giá xuyên qua con đường Ung Đô dài dằng dặc, xe ngựa quét qua cánh hoa để lại dấu vết xe thật sâu dưới đại lộ, từ từ đi về phía đông Ung Đô, cô đơn trong gió về núi Dực.
Ngày phong thiện cuối cùng cũng đến.
Văn Thanh Từ và Vũ Quan Lâm lấy thân phận thái y đi theo.
Tựa như hiện đại mỗi khi có sự kiện trọng đại, sẽ có xe cứu thương canh giữ ở phụ cận, hôm nay đám Văn Thanh Từ đảm nhiệm vai trò như vậy.
Lúc này trời còn chưa sáng, hoàng đế đang lập đàn tế trời đất.. phía trước chuông trống rộn ràng, màn trướng che trời*, thật là náo nhiệt.
Nhưng chuyện phong thiện từ trước đến nay không liên quan đến thái y, bọn Văn Thanh Từ chỉ cần đứng ở cuối đám người, an tâm làm khán giả là tốt rồi.
“...... Ai đế tiền triều sinh ra thể chất yếu ớt, có tâm nhưng bất lực đối với chuyện triều đình, cũng may có bệ hạ chống đỡ toà nhà sắp đổ này!" Vũ Quan Lâm vuốt râu tán thưởng nói, "Chẳng những bình định nội loạn, mà còn xây dựng kênh đào, nối liền nam bắc, dựng cơ nghiệp muôn đời."
Nói xong, không khỏi hành lễ về phía tế đàn. Vũ Quan Lâm chẳng những ngoài miệng chân thành mà động tác cũng vô cùng cường điệu.
Để gom góp giờ lành, hơn bốn giờ sáng nay họ xuất phát từ Ung Đô. Bánh xe thời cổ đại không có cao su, cả đường xóc nảy, Văn Thanh Từ cảm thấy xương cốt của mình sắp rã cả ra. Y vốn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-cua-thai-y-hac-lien-hoa/2944222/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.