Trên thực tế cái gọi là "triệu chứng kỳ quái", là do Minh Liễu cố ý nói để hù dọa người của Thái Y Thự mà thôi.
"A, a... Được rồi, được rồi! " Nàng hơi sửng sốt, cảm thấy có hơi chột dạ bèn lập tức vịn bàn đứng lên, quỳ cả nửa ngày trời lúc đứng dậy thiếu chút nữa thì ngã vì bị tê chân.
"Coi chừng." Văn Thanh Từ đỡ lấy nàng, mà ánh mắt Minh Liễu theo vị trí mà đáp xuống chuỗi ngọc thuốc trên cổ tay Văn Thanh Từ.
Ngón tay của nàng đan chặt vào nhau, nếu Như Minh Liễu không nhầm, người trước mắt này… hình như là Văn Thanh Từ của Thần Y cốc?
Dừng lại vài giây, nàng thăm dò hỏi: " Văn tiên sinh? ”
"Ừm, " Văn Thanh Từ cười cười, xoay người phân phó tiểu thái giám đi theo sau mình, "Giúp ta cầm rương thuốc tới đây.”
Biểu cảm của Minh Liễu có chút rối rắm, nhưng ngay sau đó nàng liền ném tất cả những lời đồn thất bát tao kia ra sau đầu.
Không quan tâm được nhiều như vậy, trước mắt mình nhất định phải bắt được cọng rơm cứu mạng duy nhất này.
"Văn tiên sinh, bên này!"
Chờ thái giám đưa hòm thuốc đến, Minh Liễu lập tức nhấc làn váy lên, dẫn Văn Thanh Từ đi ra ngoài điện. Chỉ chừa lại các thái y khác trong điện hai mặt nhìn nhau.
Nơi gọi là "lãnh cung" cách Thái Y Thự hơi xa. Đi hơn hai mươi phút, Văn Thanh Từ rốt cục nhìn thấy tấm biển " cung Thục Tĩnh."
Y không khỏi dừng lại.
Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-cua-thai-y-hac-lien-hoa/2943994/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.